NHẤT TÂM NIỆM PHẬT - CẦU SANH TỊNH ĐỘ


Join the forum, it's quick and easy

NHẤT TÂM NIỆM PHẬT - CẦU SANH TỊNH ĐỘ
NHẤT TÂM NIỆM PHẬT - CẦU SANH TỊNH ĐỘ
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Đăng Nhập

Quên mật khẩu

Latest topics
» PHÓNG SANH - 2013
by Quảng Chánh Fri 20 Dec 2013, 4:38 pm

» HÌNH ẢNH LỄ VÍA ĐỨC PHẬT A DI ĐÀ 17/11 QUÝ TỴ
by Quảng Chánh Fri 20 Dec 2013, 4:36 pm

» Thông Báo: LỄ VÍA PHẬT A DI ĐÀ 17/11 QUÝ TỴ
by Quảng Nghiêm Tue 10 Dec 2013, 12:02 pm

» Chuyến Hành Hương Đà Lạt Của Các Huynh Muội!
by Quảng Nghiêm Wed 04 Dec 2013, 4:31 pm

» CHÙA QUÁN ÂM TỊNH THẤT - ĐỨC TRỌNG - LÂM ĐỒNG
by Quảng Nghiêm Wed 04 Dec 2013, 4:17 pm

» VĨNH MINH TỰ VIỆN - ĐẠI NINH
by Quảng Nghiêm Wed 04 Dec 2013, 4:13 pm

» CHÙA PHƯƠNG LIÊN TỊNH XỨ - ĐẠI NINH
by Quảng Nghiêm Wed 04 Dec 2013, 4:07 pm

» CHÙA DƯỢC SƯ - ĐẠI NINH
by Quảng Nghiêm Tue 03 Dec 2013, 4:21 pm

» Hình Ảnh Phóng Sanh Thứ Năm 21/11/2013
by Quảng Nghiêm Thu 21 Nov 2013, 2:17 pm

ĐẠI LỄ PHÓNG SANH CHÙA TỪ ÂN 2013
CHUA TU AN.gif
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
Sen giữa Sài Thành Images?q=tbn:ANd9GcRlMejTGgNz5wM3qlaZDrddg9nSkmwZOPNo7da1-ROruqVGf_Uunw
“Từ đây qua phương Tây quá mười muôn ức cõi Phật, có thế giới tên là Cực lạc, trong thế giới đó có Đức Phật hiệu là A Di Đà hiện nay đương nói pháp”.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Sen giữa Sài Thành Images?q=tbn:ANd9GcSC-TGWiq75j0XxMcwvEuWsupTz51ROY8H3KC2gVO8PrgEl7kis
Nguyện thứ 18: Lúc tôi thành Phật, thập phương chúng sanh, chí tâm tín mộ, muốn sanh về cõi nước tôi, nhẫn đến 10 niệm, nếu không được sanh, thời tôi không ở ngôi Chánh giác; trừ kẻ tạo tội ngũ nghịch, cùng hủy báng Chánh pháp.
Nguyện thứ 19: Lúc tôi thành Phật, thập phương chúng sanh phát Bồ đề tâm, tu các công đức, nguyện sanh về cõi nước tôi, đến lúc lâm chung, nếu tôi chẳng cùng đại chúng hiện thân trước người đó, thời tôi không ở ngôi Chánh giác.
Nguyện thứ 20: Lúc tôi thành Phật, thập phương chúng sanh nghe danh hiệu tôi, chuyên nhớ cõi nước tôi; và tu các công đức, chí tâm hồi hướng, muốn sanh về cõi nước tôi, nếu chẳng được toại nguyện, thời tôi không ở ngôi Chánh giác.
NAM MÔ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT
Sen giữa Sài Thành Images?q=tbn:ANd9GcT_Cwwvbt-KXrgxf2JVdbPARkRNNKUP4UnXvofNx14x0rBsPzis
Nầy Vi-Đề-Hy, bất cứ chúng sanh nào chuyên tâm trì niệm danh hiệu Nam-mô A-Di-Đà Phật, dẫu chỉ một ngày cho tới bảy ngày, hoặc nhiều lần của bảy ngày, thì cảm ứng những năng lực tổng trì không thể nghĩ bàn.
NAM MÔ ĐẠI LỰC ĐẠI THẾ CHÍ BỒ TÁT
Sen giữa Sài Thành Phoca_thumb_l_07
Nếu tâm của chúng sanh, nhớ Phật niệm Phật, hiện tiền hay tương lai, nhất định sẽ thấy được Phật, cách Phật không xa, không cần dùng phương pháp nào khác, thì tự tâm được khai ngộ, như người ướp hương, thì thân có mùi thơm, ấy gọi là Hương Quang Trang Nghiêm.
NAM MÔ ĐẠI HẠNH PHỔ HIỀN BỒ TÁT
Sen giữa Sài Thành Images?q=tbn:ANd9GcQrZzV4LYT1XvW4d6tDrJGwWBz0xQx7kD-bmMv9euFy2pMsmu_4
Danh hiệu Phật chính là ba đời mười phương chư Phật, vì A-Di-Đà tức là Pháp-giới Tạng-thân, có lực dụng thu nhiếp và hiện Pháp thân của ba đời mười phương chư Phật.
NAM MÔ ĐẠI TRÍ VĂN THÙ SƯ LỢI BỒ TÁT
Sen giữa Sài Thành Images?q=tbn:ANd9GcQmVlwzrsEvtHL5UZf5-xLsQ7VvFMcCAySNw66pZ2sTMa7h1Qo6_A
Về phương Tây của thế giới này, có Phật A Di Đà giáo chủ cõi Cực Lạc. Đức Thế Tôn đó nguyện lực không thể nghĩ bàn! Ngươi nên chuyên niệm danh hiệu của ngài nối tiếp không gián đoạn, thì khi mạng chung, quyết được vãng sanh, chẳng còn bị thối chuyển.

Sen giữa Sài Thành

Go down

Sen giữa Sài Thành Empty Sen giữa Sài Thành

Bài gửi by Quảng Nghiêm Mon 05 Nov 2012, 9:22 am

Sen giữa Sài Thành
Sen giữa Sài Thành Hp_1843
Hắn ngồi nơi băng ghế đá nhìn chằm chằm về phía cổng chùa chờ đợi bóng dáng bé nhỏ của Liên. Bao nhiêu người đi qua cái cổng đó rồi vào chùa thắp nhang lễ Phật rồi hắn chẳng rõ. Hắn chỉ biết một điều rằng Liên chưa tới, bằng chứng là cái góc cô đứng bán sen hàng ngày còn trống. Phía cổng chỉ có mấy gánh hàng rong bán nước sâm, bánh tráng, trái cây, và nhang đèn. Thường ngày Liên thường đến lúc 4 giờ hay trễ hơn một chút, và bao giờ hắn cũng chạy lại đỡ hộ cái thùng sen xuống để cô cất chiếc xe đạp vào sát vách tường. Nhưng đã hơn năm ngày nay hắn không thấy Liên tới nữa. Hay là cô đã chuyển sang bán ở chùa khác rồi không chừng. Một nỗi buồn rơi tọt vào tim hắn, tan ra hòa lẫn vào máu và túa ra khắp cơ thể hắn. Toàn thân hắn đột nhiên ủ rũ, như bông hoa tới thời khắc tàn, cánh héo lại, rũ xuống và lần lượt nối nhau rơi, vương đầy mặt đất.

Có tiếng “tích” khẽ của kim đồng hồ. Chiếc kim ngạo nghễ chỉ về số 6. Vậy là Liên không tới. Hắn thở dài thườn thượt. Nàng sẽ không bao giờ tới nữa rồi. Đôi mắt u buồn nhắm nghiền lại thật nhanh rồi mở ra cũng vậy. Hắn chợt nhận ra cổ họng đang khô khốc và đe dọa sẽ nứt toác ra ngay lập tức nếu không có nước chảy qua. Đôi chân hắn tự động đứng dậy đi về phía xe bán nước sâm. Nhận bịch nước từ tay người đàn bà phốp pháp, hắn hút vội thứ chất lỏng nâu đen ấy một hơi dài cho tới khi tiếng “rột rột” vang lên thì dừng lại. Cổ họng dịu lại, giãn mình ra hài lòng thư giãn. Hắn móc tiền trả cho bà bán nước rồi lững thững ra khỏi chùa. Giọng bà bán nước đuổi theo chui tọt vào tai hắn:

- Tội nghiệp thằng nhỏ. Mấy hổm rày ngày nào cũng thấy nó tới ngóng con Liên. Coi bộ nó thương con nhỏ lắm.

- Hới, thương thì có ích gì. Cỡ thằng đó làm gì có cửa mà mong. Chắc con Liên nó cưới chồng rồi, hổng chừng giờ đang ở Đài Loan hay Hàn Quốc gì rồi cũng nên. - Một giọng đàn bà đáp lại lời bà bán nước.

Hắn nhăn mặt cảm nhận thấy hàm răng sắc nhọn của nỗi buồn cắm phập vào tim. Và hắn cầu cho nỗi buồn gặm trái tim hắn thật nhanh, thật sạch để hắn không còn cảm giác đau đớn nữa. Nhưng hình như nỗi buồn đọc thấu suy nghĩ của hắn nên cứ gặm nhấm trái tim hắn rất chậm rãi, và ngực hắn buốt nhói từng cơn, xuyên thấu lên đầu tê buốt. Hắn cố chạy thật nhanh, len lỏi qua từng ngóc ngách Sài Gòn, trốn chạy để nỗi buồn không đuổi kịp.

***

Liên mỉm cười với hắn. Giọng cười trong trẻo của nàng làm những nụ hoa dại nở bung ra, trắng xóa. Hắn nhìn nàng cười hạnh phúc, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực và chạy đến áp vào khuôn ngực đầy đặn của nàng, hòa nhịp cùng trái tim của nàng. Đôi chân hắn lướt thật nhanh về phía nàng. Và nàng bỏ chạy thật nhanh, thoáng chốc đã biến mất. Hắn chạy khắp cánh đồng để tìm kiếm nàng nhưng không thấy nàng đâu, chỉ có những bông hoa dại cười đùa với gió. Hắn vẫn kiên nhẫn lục tung cánh đồng hoang để tìm Liên. Khi đôi tay hắn sắp chạm tới nàng thì nàng đột nhiên biến mất, như tan vào không khí không để lại dấu vết gì. Quá bàng hoàng, hắn hét to gọi tên nàng. Chỉ có tiếng hắn vọng lại trả lời, và khuôn mặt hắn đột nhiên méo xệch, trắng bệch và tan chảy.

Hắn giật mình thức dậy. Chuông điện thoại inh ỏi kêu bên tai. Uể oải ấn nút nghe máy, hắn cất tiếng trả lời, giọng ngáp ngủ:

- Alô.

- Thầy khỏe chưa ạ? Lớp định tới thăm thầy mà không biết địa chỉ, thầy đọc hộ em địa chỉ đi ạ. - Tiếng cô bé học trò vang lên lảnh lót.

- À, thôi khỏi, thầy khỏe rồi. Mai thầy sẽ tới lớp. Chiều nay thầy có việc ra ngoài nên không ở nhà. Thôi để khi khác rồi tới chơi nhé.

- Vâng ạ.

Hắn cúp điện thoại và lắc mạnh đầu cho tỉnh ngủ. Thì ra là một giấc mơ. Không biết Liên đã đi bán lại chưa. Hắn nhớ nàng quá, chỉ mong được nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt ngây thơ của nàng. Phải tới chùa mới được. Ý nghĩ đó thôi thúc đôi chân hắn ra khỏi giường và đi về phía nhà vệ sinh.

***

Hắn lại ngồi vào chiếc ghế đá quen thuộc. Đôi mắt hắn lại dán về phía cổng chùa chờ đợi. Khuôn mặt Liên hiện ra, nụ cười tươi tắn trên môi mời hắn mua sen như lần đầu gặp mặt. Hắn còn nhớ rất rõ hôm đó là chiều ngày mười sáu âm lịch, sau khi lang thang qua những con phố đông đúc người, hắn rẽ vào ngôi chùa này để nghe buổi kinh chiều. Dạo đó hắn hay lang thang khắp nơi để tâm hồn bớt cô độc, bớt suy nghĩ tiêu cực, và tìm thấy niềm vui sống, bác sĩ tâm thần khuyên hắn như vậy. Nguyên nhân khiến hắn căng thẳng thần kinh là do lịch dạy quá dày đặc, và những đứa học trò tuổi teen thì ngày càng lắm trò nghịch ngợm. Hắn phải nỗ lực để soạn giáo án, chấm bài kiểm tra, và nghiên cứu thêm những tài liệu về đổi mới phương pháp dạy, và cả tâm lý học lứa tuổi. Tất cả những nỗ lực đó chỉ hướng về một đích duy nhất là cuộc thi giáo viên dạy giỏi toàn thành sắp tới. Hắn muốn lấy được danh hiệu giáo viên dạy giỏi cấp thành, khi ấy lương của hắn sẽ tăng thêm và quan trọng hơn là những trung tâm luyện thi đại học sẽ săn đón hắn, mời mọc hắn, và trả cho hắn khoản thù lao cao gấp đôi thù lao bây giờ hắn nhận được. Đầu óc hắn phải làm việc liên tục, và rồi nó đình công, như con ngựa chạy mỏi chân và cần được nghỉ sức. Hắn đành để cho nó nghỉ ngơi, dành thời gian lang thang khắp các ngõ ngách Sài Thành để xoa dịu nó, và vào bất kỳ ngôi chùa nào vô tình gặp, nghe tiếng gõ mõ đọc kinh để tịnh tâm.

Chính buổi chiều định mệnh đó đã cho hắn gặp nàng, cô gái bán sen nơi cổng chùa. Ngay từ cái nhìn đầu tiên hắn đã bị hút hồn bởi nét mộc mạc quê mùa, và nụ cười rất duyên của nàng. Hắn vờ mua một bó sen và bắt chuyện. Nàng thuộc tuýp người ưa xã giao nên chẳng khó khăn gì để biết hoàn cảnh gia đình nàng. Nàng tên Liên, trùng tên với loài hoa mà nàng bán, vừa tròn 18 tuổi, nàng là con gái lớn trong một gia đình nghèo, ba mất sớm, chỉ còn một người mẹ bị thận nặng đang mỏi mòn chờ chết nếu không có tiền thay thận. Dưới nàng còn một đứa em trai mới hơn mười tuổi. Gia cảnh nghèo khiến nàng bỏ học sớm, làm nhiều công việc một lúc để kiếm tiền lo cho mẹ và em ăn học. Sáng nàng dậy sớm bán bún riêu với mẹ, trưa chạy đi gom sen ở mấy hồ lân cận, có khi phải đi xa mấy chục cây mới có sen để mua. Thường thì nàng mua được giá rẻ, có người còn cho không vì cám cảnh mẹ góa con côi. Những khi không có sen thì nàng bán hoa vạn thọ, hoa cúc. Tiền lời cũng được kha khá, đủ để ba mẹ con cơm nước qua ngày. Hắn nghe nàng kể mà thương cho nàng quá, nhất là đôi tay đầy những nốt chai sần. Vậy mà giọng nàng nhẹ tơn, tưởng như tất cả những khổ cực ấy chỉ là mấy hạt bụi bám vào áo, phủi một cái lại sạch trơn. Đâu như hắn, thân trai to khỏe, nghề nghiệp đàng hoàng, hàng ngày chỉ cắp cặp lên trường gõ đầu mấy đứa học trò mà cũng ngán ngẩm, suy sụp tinh thần. Còn nàng, vẫn nhoẻn miệng cười rất tươi, nói giọng nhẹ như không:

- Mỗi người một số mà anh. Với lại ông Trời hổng có phụ ai đâu, ráng sống tốt thì thế nào cũng gặp điều may hà.

Nghe nàng nói vậy bà bán nước sâm ngồi bên cạnh cười hề hề:

- Đúng rồi đó cậu, nó vậy chớ khỏe re, chẳng thấy bệnh bao giờ. Mà thằng em nó học giỏi lắm, mơi mốt mần kỹ sư, bác sĩ nó lo lại cho.

- Mơi mốt gì, sắp tới rồi đó chớ. Cậu coi tướng tá nó ngon vậy đó, mấy bữa nữa gả cho Hàn Quốc, qua bển nhà cao cửa rộng tiền bạc rủng rỉnh tha hồ xài. Lúc đó, má mầy cũng có tiền thay thận, rồi thằng em mầy có tiền đi học. Thời nay có sắc là có tiền tỷ hà, thấy mà ham. – bà bán nhang bên cạnh giải thích thêm.

- Được như cô Sáu nói con cũng mừng, chỉ sợ lấy phải chồng nghèo nữa thì biết lấy tiền đâu cho má con thay thận. – Liên cười nói đùa.

Hắn nghe nàng nói mà buồn. Hắn nghèo quá chừng làm sao mà đèo bòng nàng được. Phải rồi, số của nàng là phải lấy chồng nước ngoài kiếm tiền chữa bệnh cho má, nuôi em ăn học. Rồi nàng cũng như hàng ngàn cô gái khác trên đất nước này phải xa quê đi tìm miền đất hứa. Bởi vậy hắn chỉ dám mỗi chiều tới đây ngắm nhìn nàng cười, bán hàng phụ nàng để được nghe giọng nói thánh thót của nàng chớ không dám mơ được ở cạnh nàng mãi mãi. Càng ở cạnh nàng, nỗi buồn trong lòng hắn dần tiêu tan. Hắn nhận ra trong thân thể nhỏ bé ấy dạt dào một nguồn nhựa sống, thấm trong giọng nói, tiếng cười và cả đôi mắt lúng liếng rất duyên.

Có tiếng thắng xe đạp. Âm thanh ấy chui tọt vào tai hắn và đôi mắt hắn sáng rỡ. Đó là tiếng thắng xe của nàng. Hắn vội nhìn ra cổng. Đúng là chiếc xe đạp của nàng, phía sau có đèo thùng sen nhưng người dựng xe không phải là nàng mà là một thằng nhóc có khuôn mặt khá giống nàng. Hẳn là em trai nàng. Hắn vội lao ra, đỡ thùng sen xuống đất. Thằng nhỏ cám ơn rối rít. Hắn nhìn kỹ khuôn mặt nó và chắc chắn đó là em trai nàng, bèn hỏi dò mấy hôm nay nàng đi đâu mà không đi bán. Thằng nhỏ nghe câu đó thì nhìn hắn chằm chằm, rồi nước mắt giàn giụa nó vừa nói vừa nấc:

- Chết rồi…hic, hơn tuần nay…hic, xe đụng.

Đôi mắt hắn trợn trắng, đầu óc quay cuồng, đôi chân lảo đảo muốn té. Bà bán sâm và thằng nhỏ phải đỡ hắn lại ghế đá ngồi. Hắn bíu lấy tay thằng nhỏ lắp bắp:

- Ở …ở đâu? Chôn ở đâu?

- Ở trỏng. – Nó chỉ vào trong chùa.

Hắn đứng đối diện với di ảnh và hũ cốt của nàng. Trước hũ cốt là bó sen hồng được cắm trong bình và một cái lư hương còn rất mới, lưa thưa vài ba cọng nhang. Nàng mỉm cười rất tươi trong di ảnh nhìn hắn. Hắn nghe quặn thắt nơi bụng dưới, tựa như ruột gan hắn đang co thắt rồi đứt ra thành từng đoạn, nối nhau rơi xuống sàn. Vậy là nàng đã bỏ hắn ra đi xa thật xa, xa hơn cả cái xứ Kim Chi mà nàng định tới. Thằng nhỏ kể, chiều hôm đó nàng chở sen đi bán, một chiếc xe tải mất thắng đâm sầm vào nàng. Nàng chết ngay lập tức, có điều thân thể không hề bị xây xát, bác sĩ nói bị xuất huyết não nên tử vong tại chỗ. Cổ họng hắn nghẹn đắng. Trước mắt hắn hiện ra buổi chiều oan nghiệt đó. Chiếc xe tông thẳng vào nàng, nàng văng lên cao rồi từ từ rơi xuống. Một giọt nắng hè rơi vào và đọng lại trong đôi mắt đen nháy, khóe môi nàng khẽ mỉm cười trước vẻ đẹp của ráng chiều. Những bó sen cũng bị văng lên rồi rơi xuống, cánh sen rơi vãi, nhuộm hồng cả một đoạn đường.

Sóng mũi hắn cay cay, và hai giọt nước mắt rơi ra khỏi hốc mắt, lăn xuống má. Hắn đốt ba nén nhang, cắm vào lư rồi sụp xuống quỳ, lẩm bẩm khấn:

- Lạy đức Phật từ bi, xin người cho nàng lên cõi thiên đường để được chơi đùa cùng sen, xa lánh cõi trần tục đầy đau khổ này.

Cúi lạy ba cái, rồi hắn mở mắt nhìn nàng. Đột nhiên những búp sen bung cánh nở, để mùi hương thanh thoát bay ra ngoài, lẫn vào mùi trầm hương, và nàng hiện ra, trinh trắng trong bộ váy dài trắng, mắt nhắm hờ, xếp tay niệm Phật. Khuôn mặt của nàng thánh thiện như khuôn mặt của Phật Quan Âm. Nàng bay lên cao rồi từ từ tan vào không trung. Hắn chắp tay, nhắm mắt thành tâm niệm:

- Nam mô A-di-đà Phật!

Một hồi mõ vang lên báo hiệu đã tới giờ cầu kinh chiều…

Ngân Kim


Nguồn:http://chuahoangphap.com.vn/news.php?auto=1&id=1716
Quảng Nghiêm
Quảng Nghiêm
Admin

Leo
Dragon
Tổng số bài gửi : 1011
Join date : 19/05/2011
Age : 47
Đến từ : TPHCM

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết