Đăng Nhập
Latest topics
» PHÓNG SANH - 2013by Quảng Chánh Fri 20 Dec 2013, 4:38 pm
» HÌNH ẢNH LỄ VÍA ĐỨC PHẬT A DI ĐÀ 17/11 QUÝ TỴ
by Quảng Chánh Fri 20 Dec 2013, 4:36 pm
» Thông Báo: LỄ VÍA PHẬT A DI ĐÀ 17/11 QUÝ TỴ
by Quảng Nghiêm Tue 10 Dec 2013, 12:02 pm
» Chuyến Hành Hương Đà Lạt Của Các Huynh Muội!
by Quảng Nghiêm Wed 04 Dec 2013, 4:31 pm
» CHÙA QUÁN ÂM TỊNH THẤT - ĐỨC TRỌNG - LÂM ĐỒNG
by Quảng Nghiêm Wed 04 Dec 2013, 4:17 pm
» VĨNH MINH TỰ VIỆN - ĐẠI NINH
by Quảng Nghiêm Wed 04 Dec 2013, 4:13 pm
» CHÙA PHƯƠNG LIÊN TỊNH XỨ - ĐẠI NINH
by Quảng Nghiêm Wed 04 Dec 2013, 4:07 pm
» CHÙA DƯỢC SƯ - ĐẠI NINH
by Quảng Nghiêm Tue 03 Dec 2013, 4:21 pm
» Hình Ảnh Phóng Sanh Thứ Năm 21/11/2013
by Quảng Nghiêm Thu 21 Nov 2013, 2:17 pm
ĐẠI LỄ PHÓNG SANH CHÙA TỪ ÂN 2013
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU NI PHẬT
“Từ đây qua phương Tây quá mười muôn ức cõi Phật, có thế giới tên là Cực lạc, trong thế giới đó có Đức Phật hiệu là A Di Đà hiện nay đương nói pháp”.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Nguyện thứ 18: Lúc tôi thành Phật, thập phương chúng sanh, chí tâm tín mộ, muốn sanh về cõi nước tôi, nhẫn đến 10 niệm, nếu không được sanh, thời tôi không ở ngôi Chánh giác; trừ kẻ tạo tội ngũ nghịch, cùng hủy báng Chánh pháp.
Nguyện thứ 19: Lúc tôi thành Phật, thập phương chúng sanh phát Bồ đề tâm, tu các công đức, nguyện sanh về cõi nước tôi, đến lúc lâm chung, nếu tôi chẳng cùng đại chúng hiện thân trước người đó, thời tôi không ở ngôi Chánh giác.
Nguyện thứ 20: Lúc tôi thành Phật, thập phương chúng sanh nghe danh hiệu tôi, chuyên nhớ cõi nước tôi; và tu các công đức, chí tâm hồi hướng, muốn sanh về cõi nước tôi, nếu chẳng được toại nguyện, thời tôi không ở ngôi Chánh giác.
NAM MÔ ĐẠI BI QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT
Nầy Vi-Đề-Hy, bất cứ chúng sanh nào chuyên tâm trì niệm danh hiệu Nam-mô A-Di-Đà Phật, dẫu chỉ một ngày cho tới bảy ngày, hoặc nhiều lần của bảy ngày, thì cảm ứng những năng lực tổng trì không thể nghĩ bàn.
NAM MÔ ĐẠI LỰC ĐẠI THẾ CHÍ BỒ TÁT
Nếu tâm của chúng sanh, nhớ Phật niệm Phật, hiện tiền hay tương lai, nhất định sẽ thấy được Phật, cách Phật không xa, không cần dùng phương pháp nào khác, thì tự tâm được khai ngộ, như người ướp hương, thì thân có mùi thơm, ấy gọi là Hương Quang Trang Nghiêm.
NAM MÔ ĐẠI HẠNH PHỔ HIỀN BỒ TÁT
Danh hiệu Phật chính là ba đời mười phương chư Phật, vì A-Di-Đà tức là Pháp-giới Tạng-thân, có lực dụng thu nhiếp và hiện Pháp thân của ba đời mười phương chư Phật.
NAM MÔ ĐẠI TRÍ VĂN THÙ SƯ LỢI BỒ TÁT
Về phương Tây của thế giới này, có Phật A Di Đà giáo chủ cõi Cực Lạc. Đức Thế Tôn đó nguyện lực không thể nghĩ bàn! Ngươi nên chuyên niệm danh hiệu của ngài nối tiếp không gián đoạn, thì khi mạng chung, quyết được vãng sanh, chẳng còn bị thối chuyển.
Cảm ơn em đã giúp tôi niệm Phật
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Cảm ơn em đã giúp tôi niệm Phật
Khi biết tôi bắt đầu niệm Phật, em đã vui mừng nhắn tin: “Cố gắng niệm Phật nhé, chị Hai!”. Ban đầu tôi đến với đạo Phật chỉ đơn giản là để tìm niềm an ủi cho chính bản thân mình khi gặp quá nhiều thất bại trong công việc, vậy mà bây giờ tôi lại thầm cảm ơn cái duyên đó đã giúp tôi cảm thấy hạnh phúc hơn trong tình thương của Đức Phật.
Quyển kinh đầu tiên mà tôi đọc là kinh Dược Sư, với mong muốn lấy chút tấm lòng của một người con bất tài để cầu bình an cho mẹ của mình mau khỏi bệnh sau nhiều năm xa nhà. Có lẽ đó là duyên khởi để tôi bắt đầu biết đến những điều vi diệu của Phật pháp.
Đọc kinh Dược Sư, tôi cảm nhận cõi Tịnh lưu ly đẹp lắm, tôi thật sự rất thích nhưng em lại khuyên tôi nên nguyện về thế giới Cực lạc của Đức Vô Lượng Thọ Phật, tức Phật A Di Đà. Tại sao lại như vậy? Tôi đã tự hỏi nhưng mà tính tôi vốn “chung thủy” nên cứ để thắc mắc đó trong lòng mà cũng chẳng tìm hiểu xem Phật A Di Đà đã có đại nguyện như thế nào và cõi Tịnh độ đó ra làm sao? Suy xét một thời gian, tôi quyết định tìm đọc kinh A Di Đà. Tôi đã đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác khi biết cõi nước kia đẹp đẽ và trang nghiêm vô cùng. Ngay thời khắc ấy tôi đã có chút đắn đo khi quyết định thay đổi phương hướng nhưng trong lòng lo sợ không biết liệu Phật Dược Sư có buồn về mình hay không? Em đã động viên rằng chị cứ nguyện về cõi Cực lạc, vì Phật Dược Sư cũng khuyến khích điều này. Tôi an tâm và bắt đầu tìm hiểu về những điều mình sắp sửa làm trong tương lai.
Tôi phát hiện ra mình đã từng niệm câu “Nam-mô A Di Đà Phật” từ lâu rồi mà đến bây giờ mới biết rằng chỉ cần nhiếp tâm với câu Hồng danh này sẽ được về với Phật. Tôi mừng thầm trong lòng vì câu này vừa ngắn gọn, dễ nhớ, dễ thực hành, đi đâu mình cũng niệm được mà lại không làm ảnh hưởng đến những việc khác.
Một thời gian sau tôi tìm đọc ít tài liệu liên quan đến việc niệm Phật mới ngỡ ngàng khi biết mình đã vô tình chọn pháp môn Tịnh độ và việc chuyên niệm duy nhất danh hiệu A Di Đà chính là trì danh niệm Phật, có thể niệm thầm ở chốn đông người hay nơi bất tịnh mà cũng có thể niệm lớn tiếng nếu chỉ có một mình… Thật là tuyệt vời! Tôi đã vui như vậy khi thấy người kém cỏi như mình mà cũng bắt đầu tu tập được bằng pháp môn đơn giản, và tôi thầm cảm ơn Phật đã thương xót đến mình.
Tuy nhiên, một chút kiến thức hạn hẹp chưa làm tôi đủ tự tin để thật sự trì danh hiệu Phật. Tôi sợ lực mình không đủ nên sẽ gặp ma chướng, do đó củng cố thêm bằng cách đọc nhiều loại kinh, chú để “gia tăng sức mạnh”. Tôi tự an tâm với điều này cho đến lúc em phát hiện ra và nghiêm khắc với tôi rằng: “Nếu mà tạp tu thì chắc sẽ khó ứng với đại nguyện của Đức Phật A Di Đà”. Điều này khiến tôi chột dạ và tôi thắc mắc thì em trả lời trong kinh Lăng nghiêm nói: “Nếu tâm chúng sinh nhớ Phật, niệm Phật thì trong hiện tại hoặc trong tương lai nhất định thấy Phật”. Em khuyên tôi nên chuyên tu nghĩa là chuyên niệm Phật gọi là chánh hạnh, nếu muốn đọc kinh thì chỉ kinh A Di Đà hoặc kinh Vô Lượng Thọ, tức là kinh về Tịnh độ là được rồi, đây là trợ hạnh. Nếu không có thời gian thì lúc nào rảnh chỉ chuyên tâm niệm Phật mà thôi.
Chẳng hiểu sao lời nói đó lại có sức mạnh khiến tôi tranh thủ niệm Phật. Thời gian đầu tôi cũng bị phân tâm rất nhiều vì đang niệm thì có người gọi điện thoại hoặc khách hàng đến lại phải nói chuyện mất nhiều thì giờ khiến tôi có lúc bực mình vì mất tập trung. Đã thế, niệm Phật ít nhưng uống nước nhiều, vì tôi chưa quen nên bị khô cổ họng… Những lúc như vậy mà em gọi điện là tôi cằn nhằn, nhăn nhó nhưng em vẫn từ tốn và chỉ nói một câu: “Cố lên chị à, từ từ sẽ quen thôi!”.
Tôi phải tự động viên bản thân vì biết ngoài pháp môn niệm Phật ra mình chẳng còn biết gì nữa. Có lẽ Phật hiểu nỗi niềm của tôi hay sao mà đã giúp tôi gia tăng niềm tin bằng chính trải nghiệm thực tế của mình qua một chuyện xảy ra như sau: Có một thời gian vì đam mê kiếm tiền nên tôi đã tham gia bán hàng theo mạng mà người ta gọi là kinh doanh đa cấp, trong nhóm có người lãnh đạo và người này sẽ giúp mình vì trên thực tế người ấy cũng có lợi nhuận. Hôm đó tôi ở trong bệnh viện không dám đi ra ngoài vì mẹ tôi đang nằm trong phòng hồi sức sau đợt phẫu thuật, trong lúc nói chuyện tôi đã làm quen và chào hàng được với một bệnh nhân khác, cô ấy đã hứa sẽ mua cho tôi vì thế tôi đã gọi điện cho tuyến trên của mình để lấy hàng giúp. Sau một khoảng thời gian, người ấy đến bệnh viện cùng với số hàng và trực tiếp bán cho cô cũng như lấy tiền lời trước sự ngỡ ngàng của tôi, tôi đã im lặng vì quá sốc trước hành động đó nhưng cơn bão lòng lại cuồn cuộn nổi lên.
Lúc đó tôi nhớ tới lời em dặn “Niệm Phật đi, chị Hai à”, tôi đã làm theo nhưng chẳng hiểu sao càng niệm thì cơn giận kia lại càng ào tới. Hình ảnh người bạn kia liên tiếp hiện ra nào là xấu xa, tham lam nhưng tôi phải cố gắng niệm, một lúc lâu thì điều đó mới vơi đi chứ chưa mất hẳn và tôi vẫn niệm... Buổi chiều, người ấy đã điện thoại cho tôi để nói chuyện, tôi đã trả lời người đó một cách vui vẻ như chưa hề có chuyện gì xảy ra giữa hai chúng tôi trong sự bất ngờ của chính mình. Tôi lấy làm lạ và tự hỏi không lẽ niệm Phật lại có sức mạnh phi thường hóa giải được sự sân hận trong lòng con người hay sao? Tôi mừng lắm và sáu chữ Hồng danh của Phật đã thuyết phục niềm tin của tôi hoàn toàn.
Bây giờ ngẫm lại mới thấy lời của Tổ sư Pháp Nhiên dạy: “Không cần để ý đến vọng niệm, tán loạn… mà chỉ chuyên cần xưng danh hiệu. Nếu thường xưng danh hiệu thì do công đức của Phật danh, vọng niệm tự dừng, tán loạn tự yên, tam nghiệp (thân, khẩu, ý) tự điều hòa, nguyện tâm tự phát” quả thật không sai chút nào. Phải chăng những suy nghĩ không tốt của tôi về người ấy chính là chất độc làm cho tôi vô tình tạo thêm nghiệp mới mà mình không hề hay biết, và chính Hồng danh của Phật mới là liều thuốc giải hữu hiệu giúp tôi giữ được thân mình.
Sau bài học đó tôi cảm thấy tự tin hơn vì mình đã chọn được một pháp môn tu phù hợp, giúp điều hòa được những tính xấu đã thành tật từ rất lâu trong tâm mình. Tôi muốn nói rằng: “Cảm ơn em đã giúp chị biết niệm Phật”. Nhưng nếu chỉ nói suông thì sẽ không cảm nhận được mà phải thực hành mới thấy được sự kỳ diệu của sáu chữ Nam-mô A Di Đà Phật trong cuộc sống đầy đau khổ này. Tôi phải tinh tấn hơn nữa để không phụ lòng của em cũng như bảo vệ được mình trong hiện tại và tương lai.
Duyên Ngộ
Nguồn:http://www.giacngo.vn/tuvansongdao/songdao/2012/12/19/1E5053/
Quyển kinh đầu tiên mà tôi đọc là kinh Dược Sư, với mong muốn lấy chút tấm lòng của một người con bất tài để cầu bình an cho mẹ của mình mau khỏi bệnh sau nhiều năm xa nhà. Có lẽ đó là duyên khởi để tôi bắt đầu biết đến những điều vi diệu của Phật pháp.
Đọc kinh Dược Sư, tôi cảm nhận cõi Tịnh lưu ly đẹp lắm, tôi thật sự rất thích nhưng em lại khuyên tôi nên nguyện về thế giới Cực lạc của Đức Vô Lượng Thọ Phật, tức Phật A Di Đà. Tại sao lại như vậy? Tôi đã tự hỏi nhưng mà tính tôi vốn “chung thủy” nên cứ để thắc mắc đó trong lòng mà cũng chẳng tìm hiểu xem Phật A Di Đà đã có đại nguyện như thế nào và cõi Tịnh độ đó ra làm sao? Suy xét một thời gian, tôi quyết định tìm đọc kinh A Di Đà. Tôi đã đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác khi biết cõi nước kia đẹp đẽ và trang nghiêm vô cùng. Ngay thời khắc ấy tôi đã có chút đắn đo khi quyết định thay đổi phương hướng nhưng trong lòng lo sợ không biết liệu Phật Dược Sư có buồn về mình hay không? Em đã động viên rằng chị cứ nguyện về cõi Cực lạc, vì Phật Dược Sư cũng khuyến khích điều này. Tôi an tâm và bắt đầu tìm hiểu về những điều mình sắp sửa làm trong tương lai.
Tôi phát hiện ra mình đã từng niệm câu “Nam-mô A Di Đà Phật” từ lâu rồi mà đến bây giờ mới biết rằng chỉ cần nhiếp tâm với câu Hồng danh này sẽ được về với Phật. Tôi mừng thầm trong lòng vì câu này vừa ngắn gọn, dễ nhớ, dễ thực hành, đi đâu mình cũng niệm được mà lại không làm ảnh hưởng đến những việc khác.
Một thời gian sau tôi tìm đọc ít tài liệu liên quan đến việc niệm Phật mới ngỡ ngàng khi biết mình đã vô tình chọn pháp môn Tịnh độ và việc chuyên niệm duy nhất danh hiệu A Di Đà chính là trì danh niệm Phật, có thể niệm thầm ở chốn đông người hay nơi bất tịnh mà cũng có thể niệm lớn tiếng nếu chỉ có một mình… Thật là tuyệt vời! Tôi đã vui như vậy khi thấy người kém cỏi như mình mà cũng bắt đầu tu tập được bằng pháp môn đơn giản, và tôi thầm cảm ơn Phật đã thương xót đến mình.
Tuy nhiên, một chút kiến thức hạn hẹp chưa làm tôi đủ tự tin để thật sự trì danh hiệu Phật. Tôi sợ lực mình không đủ nên sẽ gặp ma chướng, do đó củng cố thêm bằng cách đọc nhiều loại kinh, chú để “gia tăng sức mạnh”. Tôi tự an tâm với điều này cho đến lúc em phát hiện ra và nghiêm khắc với tôi rằng: “Nếu mà tạp tu thì chắc sẽ khó ứng với đại nguyện của Đức Phật A Di Đà”. Điều này khiến tôi chột dạ và tôi thắc mắc thì em trả lời trong kinh Lăng nghiêm nói: “Nếu tâm chúng sinh nhớ Phật, niệm Phật thì trong hiện tại hoặc trong tương lai nhất định thấy Phật”. Em khuyên tôi nên chuyên tu nghĩa là chuyên niệm Phật gọi là chánh hạnh, nếu muốn đọc kinh thì chỉ kinh A Di Đà hoặc kinh Vô Lượng Thọ, tức là kinh về Tịnh độ là được rồi, đây là trợ hạnh. Nếu không có thời gian thì lúc nào rảnh chỉ chuyên tâm niệm Phật mà thôi.
Chẳng hiểu sao lời nói đó lại có sức mạnh khiến tôi tranh thủ niệm Phật. Thời gian đầu tôi cũng bị phân tâm rất nhiều vì đang niệm thì có người gọi điện thoại hoặc khách hàng đến lại phải nói chuyện mất nhiều thì giờ khiến tôi có lúc bực mình vì mất tập trung. Đã thế, niệm Phật ít nhưng uống nước nhiều, vì tôi chưa quen nên bị khô cổ họng… Những lúc như vậy mà em gọi điện là tôi cằn nhằn, nhăn nhó nhưng em vẫn từ tốn và chỉ nói một câu: “Cố lên chị à, từ từ sẽ quen thôi!”.
Tôi phải tự động viên bản thân vì biết ngoài pháp môn niệm Phật ra mình chẳng còn biết gì nữa. Có lẽ Phật hiểu nỗi niềm của tôi hay sao mà đã giúp tôi gia tăng niềm tin bằng chính trải nghiệm thực tế của mình qua một chuyện xảy ra như sau: Có một thời gian vì đam mê kiếm tiền nên tôi đã tham gia bán hàng theo mạng mà người ta gọi là kinh doanh đa cấp, trong nhóm có người lãnh đạo và người này sẽ giúp mình vì trên thực tế người ấy cũng có lợi nhuận. Hôm đó tôi ở trong bệnh viện không dám đi ra ngoài vì mẹ tôi đang nằm trong phòng hồi sức sau đợt phẫu thuật, trong lúc nói chuyện tôi đã làm quen và chào hàng được với một bệnh nhân khác, cô ấy đã hứa sẽ mua cho tôi vì thế tôi đã gọi điện cho tuyến trên của mình để lấy hàng giúp. Sau một khoảng thời gian, người ấy đến bệnh viện cùng với số hàng và trực tiếp bán cho cô cũng như lấy tiền lời trước sự ngỡ ngàng của tôi, tôi đã im lặng vì quá sốc trước hành động đó nhưng cơn bão lòng lại cuồn cuộn nổi lên.
Lúc đó tôi nhớ tới lời em dặn “Niệm Phật đi, chị Hai à”, tôi đã làm theo nhưng chẳng hiểu sao càng niệm thì cơn giận kia lại càng ào tới. Hình ảnh người bạn kia liên tiếp hiện ra nào là xấu xa, tham lam nhưng tôi phải cố gắng niệm, một lúc lâu thì điều đó mới vơi đi chứ chưa mất hẳn và tôi vẫn niệm... Buổi chiều, người ấy đã điện thoại cho tôi để nói chuyện, tôi đã trả lời người đó một cách vui vẻ như chưa hề có chuyện gì xảy ra giữa hai chúng tôi trong sự bất ngờ của chính mình. Tôi lấy làm lạ và tự hỏi không lẽ niệm Phật lại có sức mạnh phi thường hóa giải được sự sân hận trong lòng con người hay sao? Tôi mừng lắm và sáu chữ Hồng danh của Phật đã thuyết phục niềm tin của tôi hoàn toàn.
Bây giờ ngẫm lại mới thấy lời của Tổ sư Pháp Nhiên dạy: “Không cần để ý đến vọng niệm, tán loạn… mà chỉ chuyên cần xưng danh hiệu. Nếu thường xưng danh hiệu thì do công đức của Phật danh, vọng niệm tự dừng, tán loạn tự yên, tam nghiệp (thân, khẩu, ý) tự điều hòa, nguyện tâm tự phát” quả thật không sai chút nào. Phải chăng những suy nghĩ không tốt của tôi về người ấy chính là chất độc làm cho tôi vô tình tạo thêm nghiệp mới mà mình không hề hay biết, và chính Hồng danh của Phật mới là liều thuốc giải hữu hiệu giúp tôi giữ được thân mình.
Sau bài học đó tôi cảm thấy tự tin hơn vì mình đã chọn được một pháp môn tu phù hợp, giúp điều hòa được những tính xấu đã thành tật từ rất lâu trong tâm mình. Tôi muốn nói rằng: “Cảm ơn em đã giúp chị biết niệm Phật”. Nhưng nếu chỉ nói suông thì sẽ không cảm nhận được mà phải thực hành mới thấy được sự kỳ diệu của sáu chữ Nam-mô A Di Đà Phật trong cuộc sống đầy đau khổ này. Tôi phải tinh tấn hơn nữa để không phụ lòng của em cũng như bảo vệ được mình trong hiện tại và tương lai.
Duyên Ngộ
Nguồn:http://www.giacngo.vn/tuvansongdao/songdao/2012/12/19/1E5053/
Quảng Nghiêm- Admin
-
Tổng số bài gửi : 1011
Join date : 19/05/2011
Age : 48
Đến từ : TPHCM
Similar topics
» Thầy Tôi Dạy Nhất Tâm Niệm Phật Chiêm Ngưỡng Đức Tướng Phật A Di Đà -
» Video: Niệm Phật Chóng Đạt Bất Niệm Tự Niệm
» Video: Xác quyết niềm tin vào Pháp Niệm Phật - Diệu Âm
» Niệm Phật 1 Tháng Được Phật A Di Đà Báo Trước Ngày Vãng Sanh
» Xưng Tán Danh Hiệu Phật ( Trích trong Kinh NIỆM PHẬT BA LA MẬT )
» Video: Niệm Phật Chóng Đạt Bất Niệm Tự Niệm
» Video: Xác quyết niềm tin vào Pháp Niệm Phật - Diệu Âm
» Niệm Phật 1 Tháng Được Phật A Di Đà Báo Trước Ngày Vãng Sanh
» Xưng Tán Danh Hiệu Phật ( Trích trong Kinh NIỆM PHẬT BA LA MẬT )
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết